Vào giữa thế kỷ 20, với sự gia tăng số lượng ô tô và tốc độ đô thị hóa tăng nhanh, tỷ lệ tai nạn giao thông tăng lên đáng kể. Hiện tượng này đã làm dấy lên mối lo ngại rộng rãi về an toàn giao thông trên toàn thế giới và các quốc gia đã nhận thấy nhu cầu cấp thiết phải phát triển hệ thống biển báo giao thông thống nhất nhằm giảm thiểu những hiểu lầm và tai nạn do biển báo không nhất quán gây ra.
Việc ký kết Công ước Vienna về Giao thông Đường bộ Quốc tế năm 1968 là một cột mốc quan trọng trong nỗ lực này. Công ước nhằm tăng cường hợp tác quốc tế về an toàn giao thông và xây dựng các quy tắc giao thông thống nhất và các tiêu chuẩn biển báo nhằm nâng cao sự an toàn và hiệu quả của việc sử dụng đường bộ. Trong bối cảnh này, biển cảnh báo hình tam giác được chính thức công nhận là biển cảnh báo, tượng trưng cho sự cảnh báo về mối nguy hiểm tiềm tàng. Công ước quy định biển cảnh báo hình tam giác phải có viền đỏ và nền trắng để đảm bảo khả năng hiển thị cao trong nhiều môi trường khác nhau.
Ý tưởng thiết kế biển cảnh báo hình tam giác dựa trên phản ứng của tâm lý con người đối với các kích thích thị giác. Màu đỏ thường gắn liền với sự cảnh báo và nguy hiểm, đồng thời hình dạng sắc nét của hình tam giác có thể nhanh chóng thu hút sự chú ý. Thiết kế này đảm bảo người lái xe có thể nhanh chóng xác định và ứng phó khi gặp tình huống khẩn cấp, từ đó giảm tỷ lệ tai nạn một cách hiệu quả.
Cộng đồng quốc tế cũng ngày càng có nhu cầu cao về tiêu chuẩn hóa biển báo giao thông. Sự di chuyển của giao thông ngày càng tăng, khiến việc đi lại xuyên biên giới trở nên phổ biến hơn. Để đảm bảo người lái xe từ các quốc gia khác nhau có thể hiểu được biển báo giao thông trên đường nước ngoài mà không gặp chướng ngại vật, tiêu chuẩn thống nhất về biển cảnh báo hình tam giác là đặc biệt quan trọng. Thông qua việc tiêu chuẩn hóa, người lái xe có thể nhanh chóng thích ứng với đường giao thông ở các quốc gia khác nhau, từ đó cải thiện độ an toàn khi lái xe.